Đang nói chuyện phiếm thì đoàn người chạy bộ kia cũng dần tiến tới đây, hô hấp bọn họ nặng nề vô cùng mệt mỏi, Quý Trình Chu nhanh tay lấy nước mát trong thùng cho từng người.
Nghê Trừng là người cuối cùng đến chỗ cậu lấy nước, có lẽ vì cả hai học cùng khoa, có chút quen biết nên cậu ta bỏ qua đám người đưa nước phía trước, tiến về phía cậu.
Quý Trình Chu rất vui vẻ lấy chai nước cuối cùng trong thùng cho cậu ta, không để Nghê Trừng kịp nhận nước, một bàn tay to lớn mướt mồ hôi ngang ngược cướp tay trên, không ai khác là Giang Dực.
Hắn không thèm để ý đến khuôn mặt xám xịt của Nghê Trừng, dùng sức vặn nắp chai, ngửa cổ uống nước, vô tình lộ ra hầu kết nhấp nhô lên xuống đầy quyến rũ, một lần uống nước của hắn hết hơn nửa chai.
Giang Dực lấy tay lau đi vết nước trên môi mình, vừa vặn nghe thấy giọng nói đầy tức giận của Nghê Trừng, khiến khoảng không xung quanh im bặt, nhìn nhau ngầm trao đổi: Có biến!!
“Ý gì??”
Nghê Trừng lạnh lùng nhìn hắn, cảm thấy hành động cướp tay trên hồi nãy như đang khinh thường cậu ta, khuôn mặt cậu ta nhăn nhó khó chịu vô cùng.
Ánh mắt của Giang Dực từ đầu đến cuối chỉ đặt trên người Quý Trình Chu, lúc này mới nhận ra có một người nữa xuất hiện ở đây, còn lớn giọng chỉ trích gì đó. Hắn khẽ liếc Nghê Trừng một cái, đập vào mắt hắn là mái tóc được nhuộm màu vàng ánh kim, vô cùng bắt mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-no-dao-hoa-deo-bam/3420846/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.