Có lẽ vì hôm qua chơi bời trên club hăng quá, nên sáng nay nguyên đám sinh viên đến lớp với tinh thần uể oải, chán nản. Duy chỉ có Giang Dực vẫn là tỉnh táo nhất, nghe giáo sư giảng bài không sót một chữ nào.
Cuối cùng tiết học buổi sáng cũng kết thúc, chuông reo, Chu Dương ngáp ngắn ngáp dài bò dậy từ bàn học, đôi mắt díu lại, sảng khoái vươn vai nhìn giáo sư đã rời khỏi lớp.
Cậu ta đi đến chỗ Giang Dực ở bàn cuối, sáng nay Chu Dương dậy rất muộn, thật sự chẳng có tâm trạng lên giảng đường, định đánh thêm một giấc thì bị Quý Trình Chu lôi dậy. Vì đi vội nên Chu Dương còn chẳng có thời gian ăn sáng, hiện tại bụng dạ đã cồn cào biểu tình.
“Dực ca, anh có muốn xuống căn tin trường ăn chút gì không?”
Thực ra Chu Dương cũng chẳng chờ mong hắn sẽ đồng ý, bởi Giang Dực cực kỳ không thích nơi đông người, mà căn tin trường lại nằm trong số đó nên phần lớn hắn đều ra ngoài ăn. Ai ngờ lần này Giang Dực lại gật đầu nhận lời.
“Vừa đúng lúc, chúng ta đi thôi.”
Giang Dực nói xong liền thu dọn đồ rời khỏi giảng đường, để mặc Chu Dương vẫn đang ngẩn tò te đứng đó. Cậu ta liếc nhìn bóng lưng to lớn kia, vội vã gọi lại, nói hắn đi chậm thôi rồi nhanh chóng chạy theo, trong lòng không ngừng lẩm bẩm.
“Dực ca trúng phải gió sao, hôm nay khác quá…”
Trên đoạn đường đến căn tin, cả hai vô tình bắt gặp Lương Đại Nghĩa ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-no-dao-hoa-deo-bam/3420834/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.