Tấm lưng của hắn như bị đốt cháy, giữa trời đêm mát mẻ mà nhiệt độ chẳng giảm đi chút nào. Giang Dực cắn răng vặn ga thêm chút nữa, tiếng gầm rú dữ dội của chiếc xe vang lên, cách một khoảng xa còn nghe rõ.
Đến nơi, chiếc xe đang điên cuồng phóng nhanh cuối cùng cũng dừng lại. Giang Dực đã xuống xe cởi mũ xong xuôi mà Quý Trình Chu vẫn bất động ngồi trên xe.
Quý Trình Chu xấu hổ muốn độn thổ luôn, chuyện này không thể trách cậu được, ngồi trên xe một khoảng thời gian dài khiến chân cậu ngay cả cử động cũng không còn sức.
Đang trong tình thế ngượng ngùng như vậy, một tiếng cười trầm thấp truyền đến màng nhĩ, như có ma lực mà khiến vành tai cậu đỏ ửng theo. Khóe miệng Giang Dực cong lên một cách tà mị, giúp cậu cởi mũ bảo hiểm ra.
Sau đó không biết hắn dùng bao nhiêu sức mà dễ dàng bế cậu xuống xe, nhìn đôi chân run rẩy của cậu nhẹ nhàng hỏi.
“Vẫn đi được chứ?”
Quý Trình Chu đỏ mặt gật đầu, thực ra bây giờ cậu đứng còn thấy khó khăn nữa là. Giang Dực liếc nhìn khuôn mặt đang cố gắng chịu đựng của cậu hồi lâu, chưa vội vào trong mà chỉnh trang lại kiểu tóc của mình.
Lúc này Quý Trình Chu mới có cơ hội nhìn rõ khuôn mặt tuyệt mĩ của hắn, cặp mắt sắc bén như loài chim ưng, đuôi mắt nhẹ xếch lên đầy ngang ngược, bờ môi mỏng bạc lạnh lẽo.
Mái tóc đen của hắn được tỉ mỉ vuốt keo bóng loáng, vài sợi rũ xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-no-dao-hoa-deo-bam/3420831/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.