Giang Dực đã làm theo những gì hắn nói, thi vào đại học F, với số điểm cao chót vót của mình hắn nghiễm nhiên ngồi vào vị trí thủ khoa của ngành kinh tế, trên hàng nghìn con mắt ngưỡng mộ của các sinh viên ở đây.
Giang Dực vô cùng nghiêm túc học tập, vì không chịu sự quản lý của cha nữa nên thời gian rảnh hắn có thể tự do đi điều tra chút thông tin của Quý Trình Chu, nhưng hành động của hắn chẳng khác nào mò kim đáy bể.
Tìm một người mà không có chút thông tin gì suốt mười lăm năm trời không bao giờ là dễ dàng cả…
________________
Tầm chiều tà, một tốp thiếu niên đứng trước cổng trường đại học F, luôn dòm ngó vào bên trong như thể đang đợi ai đó. Sinh viên trong trường nhiều nhiều đến nỗi bảo vệ trường không nhớ nổi mặt, hành động của những thiếu niên này khiến cho bác bảo vệ trực cổng càng tăng thêm phần cảnh giác.
“Dực ca, anh thật sự không muốn đi liên hoan cùng chúng em sao, hôm nay còn có vài sinh viên của khoa khác nữa, nhưng mọi người đều bằng tuổi, không đến nỗi ngượng ngùng đâu…”
Giang Dực tựa người vào tấm tường thành vững chắc bên cạnh, đôi chân dài miên man vắt chéo. Hắn đang cúi đầu xem điện thoại, nghe đến đây liền liếc xéo tên vừa nói, ánh sáng xanh phản chiếu khiến gương mặt của hắn đáng sợ hơn.
“Ngượng ngùng cái shit!! Tao đơn giản chỉ là không muốn đi.”
Thiếu niên vừa nãy tên là Lương Đại Nghĩa, cậu ta làm bộ hiểu ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-no-dao-hoa-deo-bam/3420829/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.