Quý Trình Chu đơn thuần nghĩ, một tuần nay ngày nào bé cũng ăn kẹo của tiểu thiếu gia, cảm thấy mắc nợ vô cùng, lo rằng hắn sẽ không đủ kẹo ăn... Mà đâu biết rằng Giang Dực vốn không thích gì đồ ngọt, trong túi chuẩn bị sẵn kẹo chỉ để dỗ ngọt cậu...
Sắc mặt Giang Dực tối lại trông thấy, nhiệt độ xung quanh cũng đột ngột xuống thấp. Sát ý của hắn xuyên qua đám người, nhìn nhóc con lai với ánh mắt lạnh lẽo.
Người của tôi cũng dám động đến!
Nhóc con lai không bị ánh mắt kia dọa sợ, rất có phong thái của một quý ông ôn nhu mà nhẹ mỉm cười, cả người toát ra vẻ thư thái, đồng tử màu xanh tỏ vẻ ngây thơ vô số tội.
Trình Chu từ khi nào đã là người của cậu rồi? Tiểu thiếu gia ngang ngược như cậu vẫn nên ngủ thêm một giấc đi, trong mơ cái gì cũng có.
Giang Dực giận dữ đá bay đống đồ chơi xung quanh, vài món đồ bay ra xa với vận tốc không tưởng, làm lung lay mô hình mà bé mập đang mải mê ghép, cuối cùng đổ sụp xuống trước sự ngỡ ngàng của cậu.
Ấy thế mà thủ phạm vẫn chưa nhận ra hậu quả to lớn từ việc làm lúc nãy, từ trên cao ngạo nghễ liếc xuống, kiêu ngạo hất cằm nhìn khuôn mặt ngơ ngác của bé con.
"Ai cho phép cậu nhận kẹo của tên tóc vàng hả, còn không mau vứt! Cậu chỉ được phép nhận kẹo của tôi thôi!"
Giang Dực hùng hổ tuyên bố, còn lấy đống kẹo sữa bên cạnh bé mập ném
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-no-dao-hoa-deo-bam/3420818/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.