Vẫn ở nơi ấy, có hai người đang hôn nhau.
So với buổi trước, Vũ làm tốt hơn trước rất nhiều, lưỡi cũng không cứng đơ như trước, có thể hoà hợp với nhịp thở của đối phương và đắm chìm vào nụ hôn.
Đăng Anh và Khải Vũ trao nhau một nụ hôn dài và mãnh liệt.
Vũ chỉ dừng lại khi Đăng Anh đẩy cậu ta ra và kêu cậu ta dừng lại.
''Tôi thấy.. cậu làm tốt rồi đó, dừng tại đây được rồi, có đều cậu đừng hôn lâu quá.. sẽ..'' Đăng Anh đang cố gắng chuyển mọi thứ qua giúp đỡ như trước đó cậu đã nói, hiện tại không biết sao nhưng không khí giữa họ vô cùng ám muội.
Vũ không nghe những gì mà Đăng Anh nói để chuẩn bị kết thúc ''khoá học'' này, mà Vũ tiến lại gần Đăng Anh nói nhỏ vào tai : ''Tác giả, anh cứng rồi.''
Cậu choáng váng khi nghe Vũ nói về chuyện đó, vậy là cậu đã bị phát hiện.
Tiếp xúc thân mật như vậy không bị phát hiện mới là chuyện lạ, Đăng Anh cũng biết điều đó chứ, bởi vậy vừa nãy mới cố gắng kết thúc cho xong chuyện này.
''Không.. tôi..'' Đăng Anh cố gắng đẩy Vũ ra. ''Tôi.. không phải như vậy..''
Nhưng khi cậu càng cố đẩy ra, người kia càng ôm chặt lại và toả ra phermone, khiến Đăng Anh muốn đứng không vững.
"Còn nữa.. Ưm, anh là omega đúng không?" Vũ giữ chặt Đăng Anh không cho cậu thoát, đôi lúc còn cọ sát hai cơ thể vào nhau, kích thích Đăng Anh, khiến cậu không còn có thể kiềm chế được pheromone
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-doa-nhung-tuyet-vi-nguoi-ma-no-ro/3732588/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.