Nếu là người khác, Đăng Anh sẽ từ chối cái một là xong, nhưng người này là Vũ nên cậu ta không thể nào làm được chuyện đó.
Đành cứ vậy mà đồng ý đi vào trong căn hộ của Vũ mà cùng ăn bánh.
Cậu được mời ngồi lên ghế sofa ở trong phòng khách, Vũ mở sẳn tivi ở đó cho Đăng Anh xem và rót trà cho cậu uống, sau đó đi vào bếp cắt bánh.
Ở trong căn hộ nơi mà người mình thầm thương trộm nhớ bây lâu nay, Đăng Anh cảm thấy tim mình đập rất nhanh, cảm giác bối rối không thể nào ngừng lại được.
Mùi hương pheromone của Vũ cứ thoang thoảng bay quanh mũi, dường như cậu không biết có một omega ở đây nên không kiềm chế chặt chẽ pheromone của mình mà cứ để chúng bay thoang thoảng như vậy.
Đăng Anh hơi đắm chìm vào chút pheromone của Vũ bay trong không khí, đây là mùi hương mà trước đây cậu luôn nhớ về.
Cậu không biết đợi khi Vũ bước ra thì cả hai sẽ nói gì, tivi mở đúng chương trình mà cậu ưa thích nhưng cậu chẳng thể tập trung xem giống như thường ngày.
Đăng Anh biết Vũ trên màn ảnh đúng là kiểu cún con thân thiện, nhưng cậu lại không nghĩ bản chất của cậu ta thật sự là vậy.
Vũ đối xử với tác giả Surain cũng tốt mà đối xử với hàng xóm mới quen cũng tốt, Khải Vũ đối xử với ai cũng tốt.
À không, có lẽ với người mình ghét sẽ không đối xử tốt, ai trên thế gian này cũng sẽ có người mình thích và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-doa-nhung-tuyet-vi-nguoi-ma-no-ro/3732583/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.