Ngày kia Kim Ngưu loanh quanh trong vườn Mạch Bảo nghe ngóng được, hôm nay Bảo Bình đi vắng rồi! Hắn lên điện chính có việc gì đó, Kim Ngưu lại ngoe quẩy đuôi thích thú, đây chính là cơ hội mấy hồi mới có, khi cái người kia chỉ thích ở nhà, an nhàn như một ông lão vậy.
Mà... hắn đúng là cũng già cả rồi... Kim Ngưu nhớ đâu, cũng cả chục vạn tuổi rồi chứ chẳng ít, bé tuổi hơn gia gia của nàng có một chút xíu.
Chậc chậc, đúng là không được nhìn mặt mà bắt hình dong, Bảo Bình có ngoại hình mà nếu có ai không biết mặt, chắc còn nghĩ hắn là một người đàn ông còn vươn đầy tuổi sắc xuân.
Kim Ngưu chỉ khẽ quay đầu nhìn lại Đông Nguyệt cung rộng lớn, mấy ngày qua, đúng là làm phiền ngươi rồi.
Dù sao ở đây ngoại trừ rộng lớn và khí trời mát mẻ ra cũng không có gì đặc sắc, Kim Ngưu rời đi còn có việc của nàng. Hồ ly Kim Ngưu thế là rời đi mà chỉ quay đầu nhìn một cái, tâm trí chỉ vụt qua khoảng thời gian ngắn ngủi ở đó trong thoáng chốc, rồi nàng nhảy xuống những thềm đá, bỏ lại Đông Nguyệt cung và cả mảnh vườn Mạch Bảo sau lưng.
Kim Ngưu chưa thể biến thành người vội, linh lực ở chỗ Bảo Bình của nàng toàn bị nén lại, trên đường đi phải từ từ giải phóng, không thể vội vàng. Nhưng đúng là ở Đông Nguyệt cung có cái gì đó đã kiềm hãm nàng lại, khiến Kim Ngưu bị mắc kẹt trong hình dạng của một tiểu hồ ly một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-12cs-luyen-nhan-xua-cu/3568089/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.