Yến tiệc mau chóng kết thúc, Thiên Yết và Song Ngư đã ngà ngà say. Không biết trời đất là gì nữa, Song Ngư mơ màng rời khỏi điện chính, theo mấy bóng hồng kia mà lả lướt đi theo. Quên mất vị tỷ tỷ của mình cũng đang say lướt khướt bên trong. Song Ngư dụi mắt, cũng không biết mình đang đi đâu, chỉ thấy đằng kia có náo nhiệt, bèn tiến tới xem vui, ai dè lại bị kèo đi đâu mất.
-"Aiyo aiyo, đây là đâu vậy? Thiên Yết tỷ tỷ..."
Lúc Song Ngư tỉnh táo ra được một lúc thì thấy mình lạc vào một khuôn viên rộng lớn, xung quanh toàn cây ăn quả, đằng kia còn có cái hồ nước lớn. Nàng vô tư hái một quả đào lớn, ngà ngà ngồi xổm trước hồ nước, một tay cầm quả đào đưa lên miệng, tay còn lại khẽ vung vẩy xuống nước ở dưới hồ, nghịch nước khiến cá dưới hồ vội bơi đi hết.
-"Này này, ta cũng là cá đấy nhé! Sao các ngươi lại bơi đi hết thế?"
Song Ngư khẽ khịt mũi, giận dỗi oan trách, miệng cắn một miếng đào to. Khuôn mặt nàng có chút muộn phiền, chắc có lẽ do men rượu vào người khiến nàng trở nên ngớ ngẩn và có chút yếu đuối. Hiện tại bản thân nàng sức mạnh vẫn còn thua kém Thiên Yết tỷ tỷ quá xa, còn phải luyện tập rất lâu nữa mới có thể thăng lên Chi Đế. Đã vậy Song Ngư còn hay gặp xui xẻo, có phải ông trời quá bất công với nàng hay chăng? Mà ông trời thì ở đâu chứ, ở ngay đây chứ đâu...
Bỗng đằng xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-12cs-luyen-nhan-xua-cu/3568075/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.