Quả thật là hai ngày sau, bóng dáng Hỏa Phương Chi Đế xuất hiện ở điện Nhũ Phượng được đồn xa gần. Chỉ có Hải Nữ Chi Đế vì có việc nhà nên xin diện kiến trễ, Thiên Đế cũng chấp thuận để dời ngày ban thưởng vào ba ngày sau. Nên dạo này Bạch Dương rất rảnh rỗi, suốt ngày ăn rồi ngủ, ngủ dậy rồi đi hái hoa câu cá, không có gì làm nữa thì cùng Kim Ngưu du thuyền hóng gió. Nói chung là vô cùng nhàm chán...
-"Kim Ngưu, ta chán quá~"
-"Cô đừng có tùy hứng, mới bệnh dậy thì an nhàn như thế được rồi, chờ cô khỏe hắn ta dẫn cô đi câu cá hiếm ở động Hồ Ly, vui lắm, mặc dù sau đó phải trốn đi nếu không để cha ta phát hiện sẽ đập cho một trận nhừ tử..."
Kim Ngưu nói rất hăng nhưng càng nói giọng càng nhỏ lại. Bạch Dương sau đó bật lại, nàng nhớ năm xưa khi Kim Ngưu còn là một tiểu hồ ly, toàn rủ rê nàng đi chọc giận Vương Hồ Đế, cũng là cha nàng ta, lần nào cũng bị túm rồi bị phạt, dù nàng ta đã được các hoàng huynh bao che nhưng vẫn rất lì đòn. Vì là con gái duy nhất đồng thời cũng là người kế thừa của Hồ tộc, Kim Ngưu từ bé phải chịu mọi gắng nặng, vì thế mỗi lần bị gò bó hay ép buộc, nàng ta đều tỏ ra vô cùng bướng bỉnh. Còn Bạch Dương thì khác, nàng với mẹ nàng là hai con phượng hoàng duy nhất còn lại trên Thiên giới, nên từ bé Bạch Dương đã được chiều chuộng, sống vô tư, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-12cs-luyen-nhan-xua-cu/3568073/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.