Ở một điện nào đó trên Thiên Cung, có cây bồ đề cao tận năm thước, thân cây chắc khỏe, to phải hơn chục gang tay, cành lá vươn dài, rũ bóng mát rượi. Năm xưa do chính tay Thiên Đế trồng, nên được đặt tên là Vãn Linh. Vì cây bồ đề nãy rất mát mẻ vào các ngày mặt trời lên cao nên rất được các tiểu tiên yêu thích đến trú ngụ. Đặc biệt hơn, vào buổi tối, có các loài sinh vật vô cùng huyền bí như đom đóm Ngũ Sắc có thể cùng lúc phát ra năm loại màu sắc khác nhau, hay có cả bướm Kim Si có đôi cánh phát sáng được trong bóng đêm...
Dưới gốc bồ đề Vãn Linh này, vốn là một nơi bị người ta đồn là nếu hẹn được người mình thương ra đây thề ước, thì sau này dễ nên duyên. Thế là chốn thần tiên dậy sóng, đôi duyên lứa tin như điếu đổ, đêm nào cũng kéo nhau ầm ầm đi tụ hợp dưới gốc bồ đề Vãn Linh. Ân ân ái ái rồi thề thốt um trời các kiểu, nói gì thì nói, đây vẫn luôn là nỗi sầu của Độc Nữ công chúa, Độc Mộc Song Tử.
Chuyện là... cái cây bồ đề Vãn Linh này, nằm sát bên điện của Song Tử, khiến nàng không đêm nào yên giấc được. Mặc dù quang cảnh rất đẹp, nhưng việc ngày nào cũng nghe ba lời tỏ tình sến sẩm thì quả là quá đau đầu!
Thế là có một hôm Độc Nữ công chúa vô tình gặp được Hỏa Phượng Chi Đế đang có dịp lên Thiên Cung tiếp chỉ để chuẩn bị cho lễ hội 'đốt lửa' sắp tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-12cs-luyen-nhan-xua-cu/3568066/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.