Tình yêu phải dựa trên tình cảm đến từ hai phía. Cô không yêu anh, nhưng cô vẫn phải lấy anh? Điều này cô làm sao có thể phục cho được? Cái hôn ước nuôi từ bé này, nó chính là sợi dây trói buộc dự tự do của cuộc đời cô và anh. Cô không thích anh. Ngay khi đứng trước mặt mọi người, cô đã không cho anh một chút mặt mũi nào, nhưng cô giống như là đang bị vận xui đeo bám vậy.Vì sự từ chối của cô, anh chàng Thượng Tướng kia tưởng chừng vì tức giận mà bóp chết cô đến nơi. Được cùng anh chung sống chung ở một nhà chính là phúc ba đời của nhà cô, vậy mà cô không hề biết quý trọng nó!
Cảnh sát à? Chẳng phải là vẫn thua kém anh vài bậc không phải hay sao? Hình như cô vẫn chưa từng được nếm trải qua mùi vị mà khi anh đi đến sự tức giận tột độ rồi có đúng hay không? Vì ông nội, cô chấp nhận kết hôn? Được! Anh lấy! Anh nhất định sẽ "chăm sóc" cho cô thật chu đáo! Để cho cô biết thế nào được gọi là "sung sướng không thể nói thành lời"! Trong căn nhà nào đó, cuộc nội chiến đã xảy ra vô cùng khốc liệt. Ai sẽ là người phải bỏ mạng? Ai sẽ là người vì yêu mà quỳ rạp đầu hàng trước đối phương?