Mở mắt nhìn xung quanh, Thiên Thanh Nguyệt thấy cảnh một đám người mặc quần áo kì lạ đang đỡ đẻ cho một thiếu nữ, nhìn thiếu nữ này chắc khoảng 17, 18 tuổi, khuôn mặt tuy tái nhợt do đau đớn nhưng không làm mất đi nhan sắc của nàng, người thiếu nữ này có khuôn mặt trái xoan, lông mày lá liễu, mắt to tròn, mũi cao, môi mỏng, quả thực là một mỹ nhân. Nhìn cách ăn mặc của họ sao giống cổ đại quá vậy, không phải đang đóng phim chứ?
Nàng nhìn về phía thiếu nữ kia, đang sinh con mà xuất huyết nhiều như vậy chỉ sợ không giữ được, xem ra những diễn viên này đóng cũng quá thật đi. Đột nhiên Thiên Thanh Nguyệt ngẩn ra, nàng không phải vừa hoàn thành nhiệm vụ ám sát thượng nghị sĩ nước Z, rồi đi cứu những người bị tai nạn xe hơi, sau đó vừa cứu người cuối cùng ra khỏi chiếc xe thì chiếc xe đó phát nổ mang theo cả nàng sao?
Ai da, nàng là nàng xuyên không rồi, cơ mà chẳng phải xuyên không vào một cô nương xinh đẹp, hay một phi tần mỹ nữ gì. Nàng cớ sao lại xuyên không vào một con búp bê mục nát thế này? Chỉ có những đêm trăng tròn, nàng mới có thể biến thành người. Hắn, Bạch Thiên Dương, lạnh lùng cao ngạo, chỉ cười khi giết người, sở thích may vá đồ cho búp bê...