Không ngược nữ chính, chỉ nguyện mãi cưng chiều, chở che cho nàng. Hắn mong muốn có thể gửi dâng đến nàng cả một đời bình an. Tình yêu là xuất phát từ con tim. Nếu lựa chọn tình yêu vì gia thế, như vậy, tình yêu này tồn tại sẽ giống như một nắm tro tàn bỏ đi, vô cùng nguội lạnh. Nhưng có những người có thể vì tình yêu mà nguyện hâm nóng lại tất cả.
Nàng là một u hồn lạc lối đã bảy năm. Bảy năm trôi qua, một chút cảm giác đau đớn nàng cũng không cảm nhận được. Thù hận của bảy năm kia cũng đã sớm bị bào mòn theo thời gian. Cứ nghĩ, nàng cả đời chỉ có thể chưa như vậy mà lang thang. Không ngờ tới, có một ngày nàng có thể cảm nhận được sự đau đớn này một lần nữa. Chắc là nàng nhập vào một nữ nhân nào đó, nàng nghĩ vậy. Sau đó, nàng mới phát hiện, đây chính là cơ thể của nàng trong thời gian trước kia, không có một chút sai lệch!
Nhưng mà, nàng muốn đập đầu vào gối mà than trời trách đất. Bởi vì nàng lại có thể trọng sinh vào lúc đêm qua mới phát sinh chuyện tình giữa công tử và nô tỳ! Giá như nàng có thể sống lại vào thời điểm đó, nhất định nàng sẽ tìm mọi cách để ngăn cản loại chuyện phát sinh quan hệ này!