Mặt trời vừa lặn xuống, màn đêm bao phủ không gian, một tòa thành thị choáng ngợp trong vàng son bắt đầu cuộc sống về đêm. Mà trên ngọn núi cao lại trình diễn một màn rượt đuổi đến kinh tâm động phách. Dưới ánh trăng mờ ảo, hai cô gái liều mạng chạy trên ngọn núi cao. Phía trước là vách núi đen sâu thẳm, hai người không thể nào chạy tiếp được. Cả hai xoay người, đám người rượt đuổi phía sau đang tiến tới ngày càng gần. Độc Cô Thiên Diệp hỏi người dẫn đầu, là em gái của cô tại sao liên hợp với đại trưởng lão phát động phản loạn. Chỉ vì sự đố kỵ mà Độc Cô Thiên Lam quyết tiêu diệt dòng tộc họ Độc Cô. Bách Lý Như Yên nắm tay người đồng đội của mình Độc Cô Thiên Diệp nhảy xuống vực sâu.
Mặt trời ngã về tây, ánh chiều tà trải dài không dứt trên sơn mạch Miễn Miễn. Trong sơn mạch thỉnh thoảng có vài tiếng động vật khẽ hô. Thị trấn bên ngoài sơn mạch vẫn là kẻ đến người đi như trước. Phía đông thị trấn là một tòa phủ đệ hoa lệ sừng sững ngạo nghễ, không một tiếng động biểu thị công khai địa vị của chủ nhân. Duy chỉ trong một sân viện hẻo lánh, căn phòng duy nhất lung lay như sắp đổ, trong phòng chỉ có một cái giường nhỏ, miễn cưỡng cũng có một cái bàn gỗ cùng một ngăn tủ rách nát. Trong sân viện chỉ có một cây đại thụ, bóng dáng nho nhỏ nằm dưới tàn cây, hô hấp khó khăn cho thấy sinh mạng nàng đang bị đe dọa. Đột nhiên, hai mắt đang nhắm chặt mở ra, ánh mắt quét qua bốn phía, lộ ra một tia nghi hoặc. Độc Cô Thiên Diệp ngồi dậy, thân thể trải qua tia choáng váng, muốn đưa tay nâng trán, lại đụng trúng vết thương đang chảy máu. Cô nhắm mắt hồi tưởng lại tất cả mọi chuyện xảy ra và cô biết rằng mình đã được trùng sinh một nơi có tên là Huyền Nguyệt Đại lục, sức mạnh ở đây dưới dạng huyền lực và kiếm khí. Huyễn lực có tính công kích ở cự ly xa, kiếm khí thì lại công kích ở cự ly gần. Hơn nữa, người tu luyện huyễn lực đạt tới cấp Huyễn sư là có thể lập khế ước với huyễn thú, cho nên địa vị của Huyễn sư cao hơn Kiếm sư. Nghĩ đến huyễn thú, trong mắt Độc Cô Thiên Diệp lại toát lên tia tò mò. Huyễn thú trên Huyễn Nguyệt Đại lục rất khác biệt so với động vật ở Trái đất. Bọn chúng trời sinh có tính công kích, tu luyện đến Linh thú sẽ mở ra linh trí, chỉ cần mở ra linh trí là có thể kết khế ước với Huyễn sư. Huyễn thú tu luyện đến bậc Thánh thú sẽ có thể nói chuyện như con người, còn có thể tự vệ, đến Siêu thần thú còn có thể biến lớn. Từng cấp bậc cũng chia thành cấp nhỏ.
Trong Kỳ Phong thành, ngoại trừ Mạc gia, còn có Cừu gia, Lý gia, Quý gia, tứ đại gia tộc làm lũng đoạn mạch kinh tế của Kỳ Phong thành. Thực bất hạnh, người mà nàng mượn xác lại chính là phế vật nổi tiếng trong gia tộc Mạc gia. Mẫu thân nàng từng từ chối hôn sự do gia tộc an bài, trốn khỏi Mạc gia. Mấy năm sau, nàng mang Tiểu Thiên Diệp trở về gia tộc rồi lại mất tích. Phụ thân Độc Cô Dật Hiên, không rõ thân phận, không rõ tung tích. Mà Tiểu Thiên Diệp bởi vì sinh non, thân thể suy yếu, không có nguồn huyễn lực, kinh mạch và kiếm khí bị bế tắc, cũng không thể luyện tập kiếm khí. Vào lần kiểm nghiệm năm năm tuổi, nàng bị phán là thể chất phế vật, bị tộc trưởng vung tay ném vào Kỳ Phong thành, đến nay đã mười năm. Nàng quyết định phải rửa mối nhục này cho thân ảnh mới của mình bằng cách tập Thái Cực quyền hai lần, lại luyện tập một tích động tác rèn luyện cơ thể căn bản, thân thể này thật sự quá kém, không luyện là không được a!
Thời gian trôi qua cô trở về phủ gia để hoàn thành bài kiểm tra năm xưa. Trong một lần vào rừng khám phá nàng tình cờ gặp được thần thú. Nàng đã lập khế ước với thần thú, để tu luyện đan dược, luyện vũ khí, mang theo thần khí thượng cổ, tìm kiếm người thân, trảm trừ yêu ma quỷ quái. Thần thú có ngoại sắc vô cùng tuyệt mỹ vì ở trên trời tu luyện nhàm chán nên đã lẻn xuống trần gian dạo chơi nào ngờ lại gặp được nàng quyết định ở lại nơi trần gian này cùng nàng làm một đôi không xa không rời.