Ngày 8 tháng 12 năm 1915, Meggie Cleary bước vào năm thứ tư của tuổi đời. Dọn dẹp xong buổi ăn sáng, không nói một lời và hơi đột ngột, mẹ của Meggie đặt lên hai tay cô một cái hộp gói trong giấy màu hạt dẻ rồi bảo cô bé ra ngoài sân. Meggie nhận ra một cái gì đó thật mịn và óng ánh ở góc hộp - Cô bé xé toạc ra. Agnès! Ồ Agnès! - cô bé thì thầm một cách âu yếm, mắt sáng lên khi nhìn thấy một con búp bê nằm êm ái trong mớ giấy vụn.
Meggie đặt búp bê trên đầu gối, tìm một chỗ ngồi êm ái rồi nhìn ngắm một cách say mê Trong khi Meggie vẫn ngồi như thế thì sau bụi cây đậu chổi, Jack và Hughie đang chơi đùa bên cạnh đám cỏ mọc cao sát hàng rào. Cả hai nhìn thấy Meggie. Meggie, mày đang cầm gì đó? Jack vừa la to vừa nhào tới - Đưa tao xem. Sự dằn co đó đã khiến cô té nhào và bị cướp mất con búp bê nếu không phải được người anh trai Frank của mình giúp cô ra tay giành lại nó từ tay hai anh em kia thì món quà năm bốn tuổi của cô đã bị mất.
Có thể nói gia đình cô là một gia đình nông dân nghèo. Mẹ của hai anh em đã quen một người đàn ông khác và đem về ở chung cùng con. Frank nhìn thấy mẹ mình cùng người đàn ông đó quấn nhau đến không rời khiến anh chỉ muốn giết chết mẹ mình. Meggie lớn lên trong một gia đình như thế nhưng cô luôn nghĩ rằng và mong một tình yêu mãnh liệt và trong sáng. Nên có quyết định rời bỏ gia đình đi tìm tình yêu đích thực và cô sẽ chỉ yêu một người dùng hết những tình cảm mãnh liệt nhất dành cho người đàn ông đó.