Một người phẳng lặng tựa hồ nước xanh ngắt, cùng một người nhiệt tình giống như lửa cháy hừng hực cả một góc trời, liệu có thể cùng nhau hòa quyện, vẽ lên một bức tranh ngập tràn màu sắc của tình yêu thương? Tình yêu thật sự rất đặc biệt. Nó là kết tinh của sự nhung nhớ, là sự chắp vá của hai trái tim, là sự hòa quyện của hai tâm hồn đang yêu.
Yêu là gì? Yêu là mỗi khi thức dậy đều nhớ đến ai kia. Yêu là gì? Yêu là mỗi khi nản lòng, sẽ có bóng dáng ai đứng cạnh. Yêu là gì? Yêu là vì nhau mà thay đổi. Quá khứ, hiện tại hay tương lai, chỉ cần ta đủ trân trọng nhau, đủ thương yêu nhau, đủ tin tưởng nhau, ta sẽ mãi không thể nào cách xa nhau. Tình yêu đủ ngọt ngào, nhưng cũng đủ cay đắng, lại đan xen cả chút dư vị mằn mặn nơi đầu lưỡi. Có hiểu lầm mới có sự chung thủy. Có nước mắt mới ngộ ra chính mình đã yêu sâu sắc. Yêu đến tận cùng, không thể và cũng không còn muốn quay đầu lại. Chỉ cần cùng nhau hướng mắt về tương lai, đi đến khi răng long đầu bạc, cho dù trời đất xoay vần, thiên biến vạn biến, mãi mãi không rời! Bức tranh tình yêu này, hãy dùng sự tinh khiết của đôi trái tim ta để tô vẽ nên.