Cố Thiên Thụ là một kẻ đáng thương. Từ cái tên của hắn cũng đủ nhìn ra. Lúc trước ba hắn cố ý đặt cho hắn cái tên này, mẹ hắn còn không hiểu vì cái gì mà ba Cố Thiên Thụ lại cố chấp đến thế. Nhưng loại không hiểu này không được bao lâu liền sáng tỏ - Khi Cố Thiên Thụ được một tuổi, ba hắn vỗ mông chạy lấy người, còn để lại một câu thơ: "Huyền Đô quán lý đào thiên thụ, Tận thị Lưu lang khứ hậu tài. Là một người thích lên mạng, Cố Thiên Thụ đọc tiểu thuyết trên internet không được một ngàn cũng có tám trăm. Nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ qua, loại chuyện như xuyên qua này lại xảy ra trên người mình. Cho nên khi hắn tỉnh lại, nhìn hoàn cảnh lạ lẫm bốn phía, cả người đều ngây dại. Ồ, đọc vô số tiểu thuyết xuyên không, hắn có cảm giác như mình sắp sửa có một cuộc đời mới, sẽ được sống sung sướng và nhàn hạ, được sủng tận lên trời. Nghĩ thế thôi cũng thấy vui thích rồi.
Ai ngờ đời không như mơ, từ khi xuyên qua tới giờ, hắn thấy cuộc đời của mình giống như một thảm kịch, là một chuỗi ngày dài đau khổ. Tất cả là tại vì hai tên công khốn nạn kia, chúng hiếp người quá đáng, muốn làm màu chút thôi mà cũng dựng hết cả lông lên!