Chuyện xuyên không đã không thể tưởng tượng nổi, nay lại càng không thể tin vào sự thật về việc xuyên không nhảm nhí. Thế mà, Liễu Diệp, một nhà phát minh máy móc thiên tài ở thế kỷ hai mươi mốt bị một quả bom dập nát, cho ăn hành không biết dùng từ nào để miêu tả nổi sự thảm khốc, thương tâm đó, nhưng cô rất hoa lệ mà xuyên không.
Xuyên đến trên người một tiểu oa nhi vừa mới sinh ra không lâu thì mồ côi, cha mẹ đều bỏ cô ở lại bơ vơ. Tưởng chừng số phận đã triệt đường Liễu Diệp, nào ngờ may mắn được Hoa Khanh Trần tìm thấy, có duyên nên đành ôm về nuôi dưỡng. Đương nhiên, ăn của hắn, ở của hắn, mặc của hắn, dùng của hắn, cuối cùng, chiếm lấy hắn!
Dù cô trong thân xác tiểu hài tử, nhưng linh hồn thì không hề, với một thiếu nữ ở thời hiện đại, cô đã có thể biết rung động rồi. Ai dám giành sư phụ với cô, Liễu Diệp kiếm pháp hầu hạ! Gì, dám lén lút trèo lên giường sư phụ? Trực tiếp đem súng lục được cô nghiên cứu phát triển ra bắn nát đít! Gì, cầm thánh chỉ của Hoàng đế đến dọa! Mợ nó chứ, chị không phát uy liền tưởng chị là Hello Kitty à? Trực tiếp lấy đạn hỏa diệt cả nước của ngươi!
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.