Đèn xanh vàng rực rỡ quay tròn bên trong nhà ăn, Lê Hiểu Mạn ngồi gần cửa sổ, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ hơi phiếm hồng, đôi mắt trong suốt đến giờ vẫn không tin tưởng mà nhìn người đàn ông tuấn dật ngồi đối diện cô.
Người đàn ông bình thường cô chỉ thấy được trên TV và báo chỉ - Hoắc Vân Hy, dáng người tuấn lãng, gương mặt anh tuấn, cả người mặc tây trang màu đen trắng càng làm tôn thêm vẻ tuấn dật của anh ta, lúc này anh ta đang ngồi đối diện cô, bảo sao mà cô không kinh ngạc, hiện tại ánh mắt cô nhìn anh ta như nhìn người ngoài hành tinh vậy.
Hàng lông mày của Hoắc Vân Hy nhíu lại nhìn cô gái nhỏ đang kinh ngạc nhìn anh ta, âm thanh trầm thấp đầy quyến rũ vang lên: “Mạn Mạn, kết hôn mới đó đã được 1 năm rồi, chúng ta cạn một ly đi.” “Kết hôn một năm?” Lê Hiểu Mạn nhoáng lên, cô sắp quên về mặt pháp luật cô đã thăng cấp làm người đàn bà đã kết hôn.