Có duyên phận, nhất định sẽ đến bên nhau. Cho dù có trốn tránh hay không, theo thời gian, tình yêu đó nhất định sẽ nảy nở ở trong lòng của ta. Đó chính là sự sắp đặt của duyên phận, là sự tác hợp của trời đất, của thiên nhiên vạn vật. Năm Tống Gia Ninh chín tuổi, nàng cùng với mẫu thân tái giá, chuyển đến sinh sống tại Quốc Công phủ. Đây cũng là bước ngoặt mới cho cuộc đời của nàng, là sợi chỉ kết nối tơ duyên cho nàng và hắn-Triệu Hằng đến bên nhau. Chuyện tình của Tống Gia Ninh và Triệu Hằng rất ngọt ngào, tưởng như là một giấc mơ đẹp khiến cả hai người đều không muốn tỉnh lại.
Tình yêu tác động thật mạnh mẽ đến con người. Nàng xinh đẹp tựa đóa phù dung, là ánh mặt trời rọi chiếu vào tâm hồn của hắn. Trong thế giới của hắn chỉ có nàng, không cần gì hết, hắn chỉ cần một mình nàng là đủ. Cùng nàng vẽ lên bức tranh tươi đẹp nhất về tình yêu, cùng nàng sinh ra những đứa bé đáng yêu, cuộc sống đoàn viên như vậy thật sự là đủ đầy.
Hắn yêu nàng, một tình yêu chân thành và tha thiết, đời này, hắn đều nguyện nhất kiến chung tình, tuyệt đối sẽ không bao giờ xa cách. Nàng cũng yêu hắn, nàng cũng cần hắn, cũng muốn ở bên hắn, không phải sao?