Thế giới này quả thực rất rộng lớn, ta phải đi nơi nào để kiếm tìm chân nhân? Dấu chân in ở khắp nơi khắp chốn, duy nhất trái tim của người vẫn chưa thể nào bước vào được. Sinh ra đã mang trong mình cả một tương lai phía trước, lại không biết nên bước hay nên lùi, thứ duy nhất còn sót lại được chính là sự khổ đau. Người ta nói, yêu nhau yêu cả đường đi, ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng. Tình yêu, nó thực sự là có mối liên kết như thế sao?
Thế giới này không phải chỉ có một màu đen ảm đạm, mà bao gồm tất cả những gì rực rỡ nhất. Sắc màu của tình yêu chính là nét bút tươi đẹp tô điểm lên bức tranh của cuộc đời. Nếu như không gặp đúng chân nhân, làm sao có thể yêu? Duyên phận đã sắp đặt từ trước, làm sao có thể thay đổi?
Đời người vô tình, lòng người phụ bạc, sớm đã chẳng còn lại điều gì. Có trách, chỉ trách số phận của ta chẳng thể nào gặp được may mắn... Gặp gỡ người, yêu người, ở bên người, đó chính là điều hạnh phúc nhất trên cuộc đời này. Có người, có trái tim người, chỉ cần như thế, không cần hơn, không cần bất cứ điều gì khác nữa. Người ở cạnh ta, có được hay không?