Có thù tất báo, đó chính là lẽ hiển nhiên. Nếu có thù không báo, vậy chẳng khác nào là dâng mạng của chính mình lên để chờ đợi lưỡi hái của tử thần. Vốn dĩ chính là nước sông không phạm nước giếng, nhưng nếu bị nhúng chàm, thề sẽ không bỏ qua! Quy luật của tạo hóa, kẻ xấu bất luận là ai cũng đều không thể có khả năng tránh được tội ác của mình đã gây ra.
Kiếp trước, nàng là phế vật. Cha mẹ mất sớm, nàng ở cùng gia gia trong phủ thừa tướng, nhưng chưa bao giờ nàng có thể cảm nhận được tình thương yêu từ những người xung quanh. Nàng thất vọng, buồn tủi, nhưng cuối cùng cũng chẳng biết nên làm như thế nào cho tốt. Nàng yếu đuối, cho nên mới trở thành cái bao tải trút giận của gia gia. Ngay cả khi nàng không phải là người có tội, nhưng gia gia vẫn đem nàng ra đánh đến thừa sống thiếu chết. Trong một lần, vì quá tức giận mà gia gia đã đánh chết nàng.
Đầu thai, nàng không còn là một cô nương nhu nhược của kiếp trước. Nàng thay đổi, thay đổi đến mức đáng kinh ngạc. Chạy qua một vòng của cuộc đời, cuối cùng, nàng cũng đã tìm được cho chính mình chân mệnh thiên tử trong đời. Hắn đem nàng bảo hộ dưới đôi cánh mạnh mẽ của hắn, đầy yêu thương.