Tạ Tinh định đi theo xem, nhưng nghĩ lại rồi đổi ý, bước tới hỏi: “Tôi có học y, anh cảm thấy thế nào? Có chỗ nào không thoải mái không?”
Tài xế Charade đáp: “Sắp chết rồi, chỗ nào cũng không thoải mái, ôi, ôi…”
Hắn nhắm mắt, thở dài từng tiếng.
Vết thương trên đầu hắn không nhẹ, nhưng không có băng gạc thì không băng bó được, nội thương thì càng không giúp được. Thấy không chết người, Tạ Tinh cũng thôi.
Cô liếc về phía đầu xe tải, tài xế tự nhảy xuống từ trong xe, có vẻ không hề hấn gì.
Chẳng bao lâu, xe cảnh sát và xe cứu thương đều đến.
Cảnh sát giao thông bắt đầu điều tra hiện trường, xác định trách nhiệm của các bên.
Tài xế xe tải nói: “Cán bộ, tối qua tôi thức trắng đêm, buồn ngủ muốn chết, qua đèn giao thông quên đạp phanh. Tôi chịu hoàn toàn trách nhiệm, chịu hoàn toàn trách nhiệm.”
Tài xế Charade nằm trên cáng, cãi bướng: “Đều tại cái xe Santana phía trước tôi. Hắn đi, tôi mới đi, nên không thấy xe tải. Cán bộ, đều tại hắn.”
Lời này khiến viên giao thông vừa tức vừa buồn cười: “Sao, mắt anh kém còn đổ lỗi cho người ta không bị tông hộ anh à?”
“Đúng thế, người ta không nói các anh cố ý giết người là may rồi, còn lải nhải gì nữa?”
“Chứ còn gì? Nếu là tôi, tôi đã tát cho hai cái khiến anh ngã lăn quay rồi.”
“Tôi nói này cán bộ, các anh phải điều tra kỹ. Thằng này suốt đường chạy nhanh lắm, chắc chắn có vấn đề.”
Tài xế Charade mặt trắng bệch, r*n r* kêu mình sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-xuyen-sach-thanh-doi-cung-nam-phu/5017693/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.