Bạn đang đọc truyện Niên Niên Hữu Dư của tác giả Minh Dã. Niên Ấu Dư nhìn ra phía ngoài xe lúc đèn đỏ, nhìn màn hình quảng cáo cực lớn bằng đèn Led ở trung tâm thành phố, trong màn hình là nụ cười của nữ nhân kia, làm Niên Ấu Dư không thể di chuyển tầm mắt, đèn đỏ đã chuyển thành xanh, chiếc xe đằng sau bấm còi âm ỉ, Niên Ấu Dư mới thu hồi lại tầm mắt cùng tinh thần, đã không còn là thiếu nữ mười bảy tuổi nữa, còn cuồng thần tượng, bị người khác biết chắc sẽ cười đến rụng răng mất, Niên Ấu Dư tự giễu nghĩ đến, tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng Niên Ấu Dư vẫn liếc mắt nhìn nữ nhân trêи màn hình quảng cáo lần nữa mới lái xe đi.
Việc đầu tiên Niên Ấu Dư làm khi lái xe về nhà đó là mở nhạc, mở bài “Lãng Điệp” mà nàng đã nghe vô số lần, sau đó đi đến máy chạy bộ vận động, nàng cảm thấy vừa nghe nhạc vừa vận động, là thời gian nhàn hạ nhất trong ngày của mình.
Nửa tiếng sau, nàng chạy bộ xong, một tay lấy khăn lau người, một tay cầm lấy điện thoại di động, trêи màn hình hiển thị bảy tám cuộc gọi nhỡ, đều là của baba nàng, Niên Ấu Dư lập tức gọi lại.
Nếu yêu thích Minh Dã, bạn có thể đọc thêm Nguyện Giả Thượng Câu hay Cung Khuynh.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.