Đúng là ghét của nào trời trao của đấy, Tông Chính cưới kẻ thù của mình là Lâm Miểu Miểu. Hai người từng thề "không đội chung một bầu trời, không thở chung một bầu không khí" thế mà có ngày về chung một nhà, đắp chung một cái chăn, sống với nhau nửa cuộc đời. Như những cực nam châm trái dấu, họ dần bị thu hút bởi nhau, dần dần nơi trái tim có cảm xúc lạ....
Đêm tân hôn, hắn ỷ vào quyền anh đã luyện hai năm, mặt cười lạnh nhìn theo Lâm Miểu Miểu tính sổ. Cô chết chắc với tôi! Lâm Miểu Miểu quật Tông Chính ngã vật trên giường, “Chỉ dựa vào chút trình độ này cũng muốn chơi trò cưỡng gian?” Cô cười khinh bỉ, nhướng mày trêu ngươi. Tông Chính nét mặt bình tĩnh, so với báo thù, hắn tựa hồ càng muốn"cưỡng gian Lâm Miểu Miểu, hơn nữa muốn lăn qua lộn lại mà “cưỡng gian”! Đổi mười tám loại phương thức mà “cưỡng gian”!
Ngày nào đó, Tông Chính đem Lâm Miểu Miểu đè ở trên bồn rửa trong phòng bếp…… Lâm Miểu Miểu chỉ biết đỏ mặt nghẹn ngào: Anh… Hạ lưu. Còn người nào đó, lại lưu manh: Anh đồng ý.
P/s: Nữ chính là con gái riêng, nhưng mẹ cô ấy không phải là tiểu tam, mà là nạn nhân!!! Nội dung nhãn: Đô thị tình duyên, vui mừng oan gia, tình yêu và hôn nhân. Đảm bảo vừa hay, vừa thú vị, lại vừa nóng bỏng nha!!!!
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.