Xuyên không vào thân xác của tiểu thư nhà Ngự sử, ngay lúc nàng ta sắp lên kiệu hoa nữa mới đau. Phụ thân áp giải nàng lên kiệu hoa gả tới phủ vương gia. Kiệu hoa đi được nửa đường thì nghe tin phu quân Tứ Vương gia chưa kịp bái đường đã chết ngắc. Biết là không nên nhưng nàng vẫn nhịn không được cao hứng cười lớn, phất tay đầy mạnh mẽ hô: “Về phủ.”
Thật không ngờ tới tên vương gia này đã chết thì thôi đi lại còn không để lại chút đức nào, hắn cắn chặt không buông còn để lại di ngôn bắt ép Vương phi thủ tiết cả đời.
Nếu ý trời đã định, nàng đành trong vai quả phụ mất chồng mà làm người vợ tốt thức giữ linh đường vậy, nào ngờ ngay đêm đầu tiên trông coi linh cữu đã bị cường bạo. Sao nàng lại có thể qua lại lén lút với một người giấu mặt chứ? Như vậy chính là bất công với phu quân đã chết kia… không được, phụ nữ công dung ngôn hạnh đi đầu không phải sao?
Chấn động hơn, là tên vương gia đã chết kia…là hắn ta… đội mồ sống dậy hay sao mà lại cùng nàng gian díu?
Vậy là bây lâu nay nàng đang ngoại tình với phu quân của mình?
Tuy rằng… hơi sai sai nhưng quả là một chuyện khó tin.