Tình yêu luôn phải xuất phát từ hai phía, từ khi con người sinh ra, ai cũng có tình yêu cả, chỉ là càng lúc càng lớn con người ta càng vô tâm với những từng cảm xung quanh, tạo ra một bức tường tách biệt với thế giới bên ngoài. Tình yêu không có giá trị so sánh bằng vật chất, mà nó có giá trị bằng sự tự nguyện giữa cả hai con người.
Nhưng mà, anh là một người đơn phương, chính là anh kêu lên rằng Hứa Lưu Liễm, anh nguyện ý yêu em, yêu em cả đời, chấp nhận sự chà đạp của cô anh vẫn cứ mãi chạy theo như thế. Dù cho rằng cô không quay đầu nhìn lại cô. Hay cô có quay nhìn lại, nhìn để chạy thoát anh dễ dàng hơn. Câu chuyện cứ như thế mà tiếp diễn cho đến lúc sóng gió nổi lên. Liệu cô có nhìn nhận tình cảm của anh hay không? Liệu cô có một chút gì đó gọi là rung động trước một người yêu cô đến cuồng si như vậy? Chẳng ai đoán trước được, chuyện tình cảm vốn là khó nói. Mời các bạn đón đọc Lão Sư! Buông Tha Tôi Đi!
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.