Theo thời gian, mối tình thầm mến kia lớn dần lên theo năm tháng, đến nỗi cô chẳng còn biết mình yêu cậu nhiều như thế nào. Cô chỉ biết, cô yêu cậu bằng tất cả những gì mình có thể. Chung Khi là một cậu bạn có vẻ tự kiêu trong mắt của mọi người, nhưng theo như cô cảm nhận, cậu giống như một đứa trẻ lớn xác vậy. Cậu là học sinh ưu tú trong mắt thầy cô, lại còn đẹp trai, nói chung là toàn diện nên được rất nhiều người để ý đến. Triển Nhược Lăng không biết cô đã thầm mến cậu từ bao giờ. Cô chỉ biết, không nghe thấy giọng nói của cậu, cô sẽ nhớ vô cùng.
Chung Khi giống như một nốt nhạc kì diệu ngân lên trong cuộc đời của Triển Nhược Lăng cô, là cây bút vẽ phác họa lên bức tranh đơn điệu của cô. Cậu bước vào tim cô, vô thức...theo thời gian... Triển Nhược Lăng cứ nghĩ, đây có lẽ sẽ chỉ có thể là mối tình đơn phương thầm mến đơn thuần của cô nữ sinh. Chưa bao giờ cô tưởng tượng ra, có một ngày, cô chợt phát hiện ra Chung Khi cũng có tình cảm với mình. Một tình yêu nhẹ nhàng, nhưng lại thời thời khắc khắc khiến cô lưu nhớ trong trọn vẹn con tim.
Sau này, trên đoạn đường đời kia, cô sẽ không còn cảm giác phải bước đi một mình, cô đơn...