Đôi mắt của Giang Phong bốc lửa, chàng nhìn nơi nào cũng thấy rực lên một màu hồng, màu của máu. Phải! Chàng phải khơi dòng máu của bọn Hồng Y Kê Quan và Hắc Diệu Quân, khi nào máu của chúng chảy đến giọt cuối cùng, lòng chàng mới lắng dịu. Nhưng khi con người bất lực, dù phẫn uất dâng cao đến chín tầng xanh, cũng cầm như thừa. Càng phẫn uất, càng tự làm khổ lấy mình, không kể cái việc gây thích thú cho địch. Bởi, chúng làm mọi cách để chọc tức chàng, chàng càng tức uất thì chúng càng thích chí.Trong khi đó, Hắc Diệu Quân cứ cười, giọng cười của y vang lên, đập vào tai Giang Phong như búa nện.
Tác phẩm này được viết vào năm 1967, thời kỳ thăng hoa nhất của Cổ Long. Nó đã đưa ông lên ngang hàng với Kim Dung và trở thành hai hai đỉnh núi lớn của làng tiểu thuyết võ hiệp. Truyện kể về Tiểu Linh Ngư hành tẩu giang hồ và sự tranh đấu nội tâm của các nhân vật trong truyện. Giữa chính và tà, giữa thiện và ác có tồn tại ranh giới không? hay chỉ là một bức màn mỏng? Đọc truyện chúng ta lại nghĩ đến cuộc sống của chính mình. Nó có thực sự hạnh phúc hay không?
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.