Hắn nói: "Đây là tất cả tích lũy của ta những năm qua. Ta thường xuyên ở ngoài đ.á.n.h trận, cũng không có tâm trí quản lý, sau này đều giao cho nàng.”
Ta đại khái xem qua một chút, phát hiện tài sản tích lũy của hắn nhiều hơn ta nghĩ rất nhiều. Để tiện mang theo, tài sản của hắn phần lớn là ngân phiếu, Điền trang cũng có vài chỗ.
Chu Kiến Sơn nói: "Ngân phiếu nàng cứ tùy ý sử dụng, muốn mua cửa hàng thì mua vài gian, nha hoàn người hầu nàng cứ tùy ý thêm vào.
"Điền trang vào mùa đông trời lạnh, đợi đến mùa xuân, nàng có thể đến trang viên dạo một vòng, giúp quản lý một chút, có gì không biết thì hỏi lão quản gia.
"Thằng con trai nghịch ngợm của ta, khi nó chọc nàng giận, nàng cứ việc dạy dỗ, chỉ cần đừng để nó đi đến sòng bạc nữa là được.
"Chuyện hôn sự của nó, nàng cứ liệu mà làm, nếu có điều gì chưa quyết được, có thể viết thư hỏi con gái ta, nó đang sống trong Đông cung, vị trí là Lương đệ, nếu nó cần gì, nàng có thể giúp thì giúp.”
Ta gật đầu, bày tỏ đã ghi nhớ, sau đó nắm c.h.ặ.t t.a.y hắn: "Phu quân, lần này chàng xuất chinh sẽ đi rất lâu sao? Có nguy hiểm lắm không?”
Lời của hắn, sao lại có ý vị như đang lâm chung thác cô thế này? Khiến trong lòng ta đột nhiên rối bời.
Người ta thường nói, từ xưa chinh chiến mấy người về, chuyến đi này của hắn nhất định là cửu t.ử nhất sinh. Ta đã gả cho hắn, đương nhiên mong hắn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-cung-vang-trang-sang-cung-chieu-roi-ta/5021266/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.