Chu Kiến Sơn thấy ta kinh ngạc, liền giải thích: "Nàng không biết ư? Ta cứ nghĩ nàng biết ta là Tứ phẩm. Đây là Ngư phù chỉ quan Ngũ phẩm trở lên mới được phép đeo, ta đeo nó trước mặt nàng mỗi ngày mà.”
Ta lắc đầu: "Thiếp không để ý. Sớm biết…”
Sớm biết hắn không phải quan nhỏ, có lẽ ta còn không dám đồng ý kết hôn, sợ rằng bên trong nước quá sâu, không thể đối phó nổi.
Giờ phút này ta lo lắng không yên, cẩn thận hỏi hắn: "Trong nhà chàng, có tiểu thiếp nào không?”
Hắn lắc đầu: "Ta không nạp thiếp.”
Ta lại hỏi hắn: "Trong nhà chàng có bà mẫu nghiêm khắc không?”
Nếu hắn nói có, ta nhất định sẽ không gả, ta sợ hãi cực độ một bà mẫu sắc sảo như lão phu nhân Hầu phủ.
Hắn cũng lắc đầu: "Mẫu thân ta mất rồi, lúc trước quê nhà gặp nạn đói, bà đã qua đời, đã nhiều năm rồi.”
Trong nhà không có tiểu thiếp, không có bà mẫu nghiêm khắc, ta hơi yên lòng một chút, chỉ là đứa con có chút nghịch ngợm, nhưng khi ta gả qua, chắc vẫn có thể ứng phó được...
Chu Kiến Sơn nói biên cương đang căng thẳng, lần này hồi kinh báo cáo công vụ sẽ không ở lại quá lâu, hắn hy vọng có thể nhanh chóng kết hôn cùng ta.
Ta hiểu sự cấp bách của hắn, không muốn hắn khó xử, nên bàn bạc với hắn, định hôn kỳ vào ba ngày sau.
Sau khi Chu Kiến Sơn rời đi, ta bắt đầu bận rộn. Làm đậu hũ thì không còn thời gian nữa, ta phải lo chuẩn bị các đồ vật cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-cung-vang-trang-sang-cung-chieu-roi-ta/5021265/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.