Chung Phong chết thì giải thoát cho bản thân, nhưng những người còn sống thì tính sao đây? Hơn hai mươi năm trước, Chung Phong có nhận ba đứa em trai làm anh em kết nghĩa, họ là con của những gia tộc đứng hàng nhất nhì, tuy nhiên lại thiếu khuyết tình thương gia đình. Chung Phong tự tay chăm bẵm, tự tay dạy dỗ, tự tay dìu dắt bọn họ trưởng thành. Để rồi khi ba đứa em trai xem như đã có khả năng tự lập, Chung Phong bèn ra đi.
Chẳng biết từ khi nào tình anh em kia đã bị vặn vẹo, ba người - Nhạc Thiệu, Tôn Kính Trì, Tiêu Tiếu đã yêu say đắm đại ca của mình mà không hề hay biết. Mãi đến khi Chung Phong chết, ôm cái xác chẳng được vẹn toàn kia, họ dường như điên cuồng và không còn ý muốn sinh tồn. Vì báo thù, vì gia đình đau khổ nên họ không tự sát, mà tự dằng vặt bản thân. Chơi đêm, hít ma túy, đánh nhau, sau đó là dùng dao rạch lên trên thân thể, để nỗi đau thân thể vơi đi nỗi đau trong tâm hồn.
Gia đình ba người lúc này mới tỉnh táo lại, dùng mọi cách hòng giữ lại tính mạng con mình, đừng để họ trong một lúc thiếu suy nghĩ mà tự sát, từ đó tình cảm gia đình lại dần dần ấm lên. Nhưng người cần sống, nay không còn nữa. Hai năm sau, họ trông thấy một người có vóc dáng gần như giống hệt Chung Phong, thế là một liều thuốc phiện mới lại ra đời. Họ xem người kia là thế thân, bảo dưỡng người kia, dùng người kia để xoa dịu tâm hồn mình. Tuy nhiên, họ không hôn người đó, và không thừa nhận người đó là tình nhân. Chỉ xem như là một thế thân tạm bợ.
Năm năm sau, Chung Phong tỉnh giấc lại, thấy mình đang nằm trong bệnh viện, cạnh bên là một người đàn ông nông dân nghèo túng đen đúa, mệt mỏi nhưng đôi mắt lại chứa đầy vui mừng, ông gọi Chung Phong là con trai. Từ đó, Chung Phong có cuộc sống mới, cuộc sống nghèo khó nhưng có cha có mẹ có em trai yêu thương mình hết mực. Cuộc sống mới với cái tên Yến Phi. Câu chuyện sẽ tiếp diễn thế nào đây?