Đời thật buồn cười, cứ không thể là bị phỉ báng trách móc sao, cứ là con của Võ Lâm Minh Chủ thì phải có võ công cao cường à? Hắn chính là một phế tài, sinh ra là một phế vật. Hắn là con của Võ Lâm Minh Chủ, tất cả hoàn toàn là sự thật.
Mọi người lại cười trên đầu Võ Lâm Minh Chủ ấy, vì hà cớ gì lại hồng hạnh xuất tường cùng nam nhân khác bỏ trốn, đó là vợ của Võ Lâm Minh Chủ, vì một nam nhân khác mà bỏ rơi chồng con. Sinh ra tật nguyền, cùng sự lạnh nhạt của người cha võ công cái thế, tràn ngập trong nước mắt đau đớn của mẹ. Thêm việc mẹ bỏ trốn lại mang đến tình cảnh thảm thương hơn nữa, tồi tệ hơn nữa. Không ai thương hắn, chính là không ai cần hắn, ai cũng bỏ rơi hắn, như hắn là người có lỗi. Hắn cũng là một đứa trẻ, một đứa trẻ kém may mắn mà thôi.
Lớn lên hắn muốn gặp được may mắn gặp được kỳ duyên, bước theo con đường võ giả, quyết phải tìm ra rõ nguyên nhân tất cả, vì sao ngày ấy lại ra nông nỗi như vậy.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.